Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014

Bình an thật

Làng chài Aman không phải là một nơi giàu có, nhưng niềm vui tươi luôn nở trên mặt mọi người. Cái nghèo vật chất không ngăn cản dân làng sống chan hòa, hạnh phúc với nhau. Mọi người ở đây đều sống trong yên vui.
Một ngày kia, hai anh em, Sôpốt và Sôpa, đi đánh cá và lưới lên được một thùng thật nặng. Khi về đến bờ, họ ngạc nhiên khi thấy thùng chứa đầy vàng và ngọc quý. Cả hai bối rối không biết phải làm gì, bèn đến hỏi ý kiến già làng Akian.
Sôpốt hỏi: 
- Thưa thầy, chúng tôi phải làm gì với những hạt ngọc này? Với ngần ấy vàng và ngọc quý, chúng tôi có thể phân phát cho hết mọi dân trong làng. Và chúng ta sẽ trở nên giàu có và hạnh phúc?
Già làng đủng đỉnh, trả lời một cách khô khan:
- Hãy đổ tất cả lại xuống biển!

Lạy Chúa, cả đời, con chỉ lo tìm kiếm bình an và hạnh phúc bằng việc tích trữ những giá trị vật chất. Nhưng
điều mà con nhận được chỉ là lo âu và khắc khoải. Xin Chúa, là nguồn bình an thật, hãy giúp con tìm kiếm sự bình an trong việc cho đi những gì con có hơn là giữ lại cho riêng con tất cả những gì con gặp.
19 Vào buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần, những cửa nhà các môn đệ họp đều đóng kín, vì sợ người Do-thái, Chúa Giêsu hiện đến, đứng giữa các ông và nói rằng: "Bình an cho các con!" 20 Khi nói điều đó, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn Người. Bấy giờ các môn đệ vui mừng vì xem thấy Chúa. (Ga 20,19-20

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét